Diễn văn của Han Kang tại buổi tiệc Nobel

Diễn văn của Han Kang tại buổi tiệc Nobel, ngày 2024/12/10 (Võ Tấn Phát dịch) - Kính thưa bệ hạ, quý vị hoàng thân, quý ông và quý bà, Tôi nhớ lúc tôi được tám tuổi. Khi tôi rời lớp học dùng bàn tính vào buổi chiều, trời mưa như trút nước. Trận mưa này dữ dội đến độ hai chục đứa trẻ phải đứng co ro dưới những mái hiên của một tòa nhà. Bên kia đường là một tòa nhà tương tự, và dưới những mái hiên đó, tôi có thể nhìn thấy một đám đông nhỏ khác - gần giống như đang nhìn vào gương vậy. Nhìn cơn mưa như trút nước, tay và chân ướt đẫm nước, tôi đột nhiên hiểu ra. Tất cả những người đứng cạnh tôi, vai kề vai, và tất cả những người bên kia đường - đều sống như một “tôi" theo đúng nghĩa của họ. Mỗi người đều nhìn thấy cơn mưa này, hệt như tôi vậy. Hơi ẩm trên khuôn mặt tôi, họ cũng cảm nhận được. Đó là khoảnh khắc kỳ diệu, cuộc trải nghiệm này của rất nhiều góc nhìn ở ngôi thứ nhất. Hồi tưởng lại khoảng thời gian tôi đã dành để đọc và viết, tôi đã sống lại khoảnh khắc kỳ diệu này, hết lần ...